"Ồ."
Bảo sao, vậy số công điểm đó cũng không nhiều lắm.
Nhìn anh bận rộn, Phong Tri Ý cũng không tiện đứng chơi. Cô giũ bao tải to mình mang đến ra, gom các cành cây và lá thông khô trên mặt đất lại thành đống rồi chuẩn bị bỏ vào bao tải.
Mạnh Tây Châu chặt hạ một cái cây xong, ánh mắt anh theo thói quen tìm kiếm cô.
Nhìn thấy cô đang ngồi xổm trên mặt đất, duỗi bàn tay trắng nõn, non nớt của mình ra nắm lấy lá khô trên mặt đất, anh vội vàng nói:
"Cô đừng làm! Cẩn thận bị trầy xước tay!”
Phong Tri Ý buồn cười ngước mắt lên:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT