Có qua có lại, lòng tốt của ông thủ trưởng này, cô cũng phải đáp lại, thế nên Phong Tri Ý lại hỏi:
“Bác ơi, ở chỗ mọi người đây có đặc sản gì không? Người nhà nhớ thương như thế, cháu cũng muốn gửi lại chút đồ trong thành phố không có về.”
“Nên thế.”
Bác Bành vỗ tay, đồng ý:
“Cũng nên để người nhà biết cháu cũng nhớ thương họ. Tình cảm giữa người với người, phải có qua có lại thì mới dài lâu được. Về phần đặc sản thì…”
Đa số người trong Đại đội của họ đều không phải người dân địa phương, không quen tình hình bên này lắm.
Hơn nữa thức ăn có thể ăn no bụng cũng không nhiều, chứ càng đừng nói tới khái niệm đặc sản này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT