Đối với sự riêng tư của người khác, cô từ trước đến nay đều chủ động dừng lại ở giới hạn lễ phép, không hề vượt qua.
Chàng trai thấy cô xuất hiện, đáy mắt giống như phía chân trời lúc này, có ánh sáng nhạt sáng lóa lên, anh hơi ngoái đầu hướng về phía ghế sau:
"Lên đi, tôi chở cô đi thị trấn.”
Phong Tri Ý sửng sốt, là ảo giác sao?
Sao lại có cảm giác chàng trai này hình như cố ý ở đây chờ cô? Nhưng:
"Sao anh biết hôm nay tôi sẽ đi đến thị trấn vậy?”
Chàng trai ở trong ánh mặt trời sáng ngời, đôi mắt biết cười, giống như ánh sao đêm qua:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play