Tuy rằng bản thân đúng là một cẩu FA kì cựu, nhưng Tô Lạc tự tin rằng mình khá am hiểu về mảng "công lược tình yêu". Khụ, dù chưa thực hành bao giờ.

Và bây giờ, nếu đã buộc phải làm liếm cẩu, thì cứ coi mấy thế giới xuyên qua này là game thực tế ảo đi. Còn mấy thằng nhân vật nam, thì đều là đối tượng để công lược. Cô chỉ cần chọn mấy "nhân vật ưu tú" và cắm đầu vào "cày" hảo cảm thôi.

Nói cách khác, nếu tìm được mục tiêu "liếm" nào ổn định và ưu tú hơn, thì có quăng thằng Trần Lăng Phong qua một bên cũng được chứ nhỉ? Dù sao cô cũng chẳng có hứng thú gì với cái loại thiếu gia ăn chơi này. Khi chơi game, cô cũng toàn để cái tuyến nhân vật này đến cuối cùng mới đánh, chỉ để gom đủ tất cả các kết cục thôi.

Tô Lạc vừa suy nghĩ vừa đứng dậy. Mặc dù so sánh thế giới thực với thế giới game thì có hơi... máu lạnh và vô tình, nhưng để em trai được sống tiếp, cô phải làm được, cô có thể làm được, cô nhất định làm được.

Nói đi thì cũng phải nói lại, dù có muốn coi đây là game thì thực tế vẫn khác xa với game. Trong game, các nhân vật nam đều đứng sẵn ở đó chờ bạn đến push, còn ngoài đời, cô phải tự mình chọn mục tiêu, thậm chí còn phải tự tạo ra mục tiêu. Ôi, phiền vãi. Thế sao không cho cô xuyên vào thế giới game luôn cho nhanh?

【Trong thế giới game, hành vi của cô gọi là công lược. Trong thế giới thực, nó mới gọi là liếm.】

Tô Lạc: "..." Thôi được rồi, lý lẽ sắc bén, tâm phục khẩu phục.

Đang nghĩ ngợi, cô vô tình liếc nhìn cửa thang máy, và bất chợt, ánh mắt cô chạm vào đôi mắt của cậu thiếu niên tuấn tú phản chiếu trong đó. Cậu ta như bị điện giật, theo phản xạ quay mặt đi chỗ khác.

Tô Lạc: "???"

Cô cẩn thận lục lọi trong ký ức của nguyên chủ, xác nhận rằng cô nàng này chưa từng gặp cậu thiếu niên này bao giờ. Vậy, đây chẳng lẽ chính là... trong truyền thuyết ư?

Nghĩ đến đó, cô bất ngờ cười tươi với cánh cửa thang máy.

Và không ngoài dự đoán, cô thấy cậu thiếu niên kia lại đột nhiên quay đầu lại. Khuôn mặt phản chiếu trong cửa thang máy của cậu ta, hơi hơi đỏ.

【Chúc mừng cô, đã liếm thành công Trì Xán.】

Thì ra là vậy. Tô Lạc thầm gật gù. Không ngờ cảnh tượng trong game lại có thể phục chế ngoài đời thực. Đúng là mở rộng tầm mắt.

Thực ra thì, cũng chẳng có gì lạ. Nguyên chủ có một khuôn mặt xinh đẹp, thoạt nhìn là kiểu "chị gái dịu dàng" mà mấy cậu nhóc rất thích. Mà cái tuổi dậy thì đó thì dễ suy nghĩ lung tung lắm, nên việc gặp được "hình mẫu lý tưởng" ngoài đường mà lén nhìn trộm cũng là chuyện hoàn toàn dễ hiểu.

Nhưng mà, khoan đã...

Cô phát hiện ra một vấn đề nghiêm trọng.

Liếm cùng lúc nhiều người tuy có thể nhận được đánh giá cao hơn, nhưng cũng rất dễ bị lật xe (đổ bể) đấy. Ngay cả khi chơi game, nếu cùng lúc cày hảo cảm của nhiều nhân vật nam, rất dễ đi đến một kết cục BE (bad ending).

Nói cách khác, cách an toàn nhất có lẽ là chỉ cày hảo cảm của một người thôi.

Nhưng vấn đề lại nảy sinh, thực tế không phải game, không thể save (lưu), cũng không thể sau khi đánh xong một kết cục rồi quay lại chơi một tuyến khác.

Tô Lạc cúi đầu suy nghĩ, rồi hỏi hệ thống trong lòng:

【Nếu ta đánh ra một kết cục yêu đương, điểm số có cao hơn không?】

【Không, ngược lại còn thấp hơn.】

【...Lý do?】

【Bởi vì chúng ta là hệ thống liếm cẩu. Nếu cô đạt được kết cục yêu đương, cô sẽ không còn là liếm cẩu của đối phương nữa, cũng không thể tiếp tục "liếm" thành công được.】

Tô Lạc: "..." Thôi được rồi, lại một lần nữa lý lẽ sắc bén, tâm phục khẩu phục.

【Tiện thể nói thêm, khi cô đánh ra một kết cục yêu đương, cô sẽ có quyền rời khỏi thế giới đó. Cô có thể chọn rời đi và lập tức được tính điểm. Hoặc cũng có thể chọn ở lại, tiếp tục cày để tăng điểm cuối cùng.】

【Đương nhiên, nếu cô ở lại và tiếp tục đánh ra nhiều kết cục yêu đương hơn, thì điểm cuối cùng sẽ thấp xuống.】

Tô Lạc: "..." Ý của ngươi là, một khi lật xe thì có thể chuồn lẹ đúng không?

Nói cách khác, cách hoàn thành nhiệm vụ hiệu quả nhất là – đồng thời cày hảo cảm của một đám nhân vật ưu tú, sau đó tất cả mọi người đều là người yêu chưa đủ, nhưng trên mức bạn bè? Cả thế giới đều là bạn thân? Cho đến khi có ai đó không chịu nổi mà muốn vượt quá giới hạn, đòi quan hệ yêu đương, thì cô sẽ chuồn lẹ để ngăn tổn thất?

Chậc, nghe có vẻ trà xanhnhân tra vãi chưởng.

Tô Lạc nghĩ nghĩ rồi hỏi tiếp:

【Ta có một vấn đề, có thể cho ta biết hảo cảm của những người này không?】

【Niềm vui của liếm cẩu không phải ở chỗ "cố gắng liếm, nhưng không biết bao giờ mới liếm thành công" sao? Cô làm thế là đang cướp đi niềm vui đó rồi.】

"..."

Không, cô không muốn niềm vui đó chút nào.

Vì vậy cô vẫn kiên trì thử:

【Nếu ta vẫn cố chấp thì sao?】

【Lý do?】

【Bởi vì nó sẽ giúp ta không coi những thế giới này là thật, không coi những người này là người thật. Ngươi có thể nói ta làm màu hay lập bia cũng được, nhưng làm thế này ít ra cũng khiến lòng ta thoải mái hơn.】

Tô Lạc nói ra những lời thật lòng, nhưng cũng không ôm quá nhiều hy vọng. Thế nhưng, ngoài dự kiến của cô –

【...Thôi được.】

Giây tiếp theo, cô phát hiện cả thế giới đã thay đổi. Trên đỉnh đầu mỗi người, đều xuất hiện một cái khung hảo cảm hình trái tim, bên trong chứa chất lỏng màu hồng và có cả con số.

Hảo cảm của thiếu niên tuấn tú Trì Xán với cô là 60.

Theo thông tin mà hệ thống truyền vào não, con số này cơ bản là hữu nghị ban đầu, có nghĩa là đối phương đã có hứng thú muốn tìm hiểu thêm về cô và muốn làm bạn.

Từ đây có thể thấy, giá trị nhan sắc mang lại rất đáng sợ. Ôi, tuổi trẻ làm gì chẳng được, cứ nhất quyết phải cuồng nhan sắc, rồi rất dễ gặp bi kịch.

Còn hảo cảm của cậu bé đáng yêu Trì Diệp30.

Vì "chị gái xinh đẹp" là cô đây vừa mới giúp cậu bé, lại thể hiện thái độ thân thiện, nên đây là một con số khá bình thường.

Tiện thể nói thêm, ngưỡng nguy hiểm là 90 điểm. Một khi vượt qua con số này, sẽ thẳng tiến đến kết cục yêu đương.

Dù thế nào, thì mọi thứ cũng tiện hơn rất nhiều. Cô chân thành cảm ơn trong lòng –

【Cảm ơn ngươi.】

【Không có gì. Dù sao chúng ta cũng cần hợp tác chân thành, duy trì mối quan hệ tốt đẹp là rất cần thiết.】

Hệ thống vẫn lí trí và thẳng thắn như mọi khi.

Tuy nhiên, Tô Lạc cũng không đòi hỏi gì nhiều hơn ở nó. Ít nhất thì đối phương không cố ý làm khó dễ cô. Và bây giờ, cô đã hiểu rõ cơ bản về "nhiệm vụ liếm cẩu" này. Nhưng nghĩ nhiều cũng vô ích, dù sao thì, cứ thử từ dễ đến khó trước đã.

Vì để em trai có thể sống tốt, dù có gian nan thế nào cũng phải cắn răng mà lên.


Mà lúc nãy, thang máy cũng đã đến tầng trệt.

Thiếu niên dắt cậu bé đi ra trước, Tô Lạc đi theo sau. Sau đó, hai bên mỗi người một ngả, như một cuộc gặp gỡ thoáng qua.

Nhưng trước khi rời đi, thiếu niên vẫn không nhịn được quay đầu lại nhìn Tô Lạc một cái.

Với tâm lý làm thí nghiệm, cô cũng lại nở một nụ cười với cậu thiếu niên tên Trì Xán kia. Mặt cậu ta lại đỏ bừng, và con số trên đầu cũng từ 60 nhảy vọt lên 65.

【Chúc mừng cô, đã liếm thành công Trì Xán.】

【...Tính ra ta xin ngươi luôn, có thể tắt cái âm báo này đi không? Ta nhìn giá trị hảo cảm là được rồi.】

【Lý do?】

【Sẽ có người nói ta cố tình câu chữ.】

【...Thôi được.】

Khoảng nửa tiếng sau, Tô Lạc mua đồ ăn trở về, sau đó dành thêm gần một tiếng nữa để làm một bàn đồ ăn thịnh soạn. Nhờ việc chăm sóc em trai từ nhỏ, tay nghề nấu nướng của cô cũng tạm ổn, chắc chắn không bằng đầu bếp chuyên nghiệp, nhưng cũng đạt tiêu chuẩn khá cao. Và hôm nay, cô toàn làm những món tủ của mình.

Đã liếm, thì phải có thái độ tận tâm tận lực.

Khoảng 6 giờ, Trần Lăng Phong đúng giờ bước vào. Hắn không nhận được cái ôm "nồng nhiệt và đầy yêu thương" như mọi khi ở cửa, điều này khiến hắn có chút không vui. Hắn lên tiếng: "Thẩm Tĩnh, anh đến rồi."

Đúng vậy, hắn luôn gọi thẳng tên nguyên chủ.

"Em ở trong bếp." Tô Lạc đáp lại, "Đợi em một lát, ra ngay đây."

Trần Lăng Phong với khuôn mặt tuấn tú, dáng người cao ráo nhướn mày, bước từ phòng khách vào phòng ăn. Hắn có chút ngạc nhiên khi thấy trên bàn thực sự bày đầy những món ăn phong phú. Hắn vốn nghĩ "nấu cơm cho anh ăn" trong miệng Thẩm Tĩnh chỉ là làm vài món bình thường thôi, không ngờ lại "động thủ" hoành tráng thế này. Hơn nữa, nhìn qua thì mấy món này cũng khá hấp dẫn.

Trong phút chốc, hắn hơi nghi ngờ cô đã lén gọi đồ ăn hộp về để lừa hắn, vì chuyện này đã từng xảy ra với mấy cô bồ cũ của hắn rồi, mà không chỉ một lần.

Nhưng mà, cho dù có thật thì cũng chẳng sao, vì điều đó chỉ chứng tỏ cô đang cố gắng lấy lòng hắn. Được lấy lòng thì dĩ nhiên tâm trạng sẽ sướng. Vậy thì sau này đối tốt với cô thêm một chút cũng chẳng phải không thể. Chỉ cần cô ngoan ngoãn nghe lời, sau này hảo tụ hảo tán, thì mọi chuyện đều dễ nói.

Đúng lúc này, Tô Lạc mặc tạp dề bưng bát canh từ trong bếp đi ra, mỉm cười nói với Trần Lăng Phong: "Mau đi rửa tay, chuẩn bị ăn cơm thôi."

"...Ừ." Trần Lăng Phong gật đầu.

Trước khi Trần Lăng Phong rời đi, Tô Lạc đặt bát canh lên bàn và ngước nhìn con số trên đầu hắn. Rất tốt, 35 điểm.

Rõ ràng đã thân mật không biết bao nhiêu lần, ngủ cùng một giường không biết bao nhiêu đêm, mà điểm số chỉ hơn thằng nhóc giúp cô giữ thang máy 5 điểm. Đúng là nực cười vãi chưởng.

Nhưng mà, tuy trong game cô không thích đi tuyến nhân vật kiểu này, nhưng ngoài đời, cô lại bất ngờ cảm thấy liếm cái loại người này, ngược lại càng không có áp lực tâm lý.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play