Thẩm Ám cũng không biết là trong một lúc như vậy mà Vân Yên đã có thể suy nghĩ ra nhiều thứ như thế, anh chỉ là không muốn thả cô ra ngoại chịu tủi thân mà thôi. Nhưng anh biết Vân Yên thích đi diễn, cho nên cũng có thể hiểu được vì sao cô lại tức giận như vậy.
“Đừng giận nữa được không?” Tóc cô còn nhỏ nước, Thẩm Ám cuốn lấy một lọn tóc trên ngón tay mình: “Sấy tóc trước nào, nếu không sẽ bệnh.”
Vân Yên lùi về phía sau một bước: “Không cần anh lo!”
“Ngoan một chút.” Thẩm Ám lại tới gần một bước, chặn ngang bế cô lên.
Vân Yên giãy dụa, Thẩm Ám giúp cô kéo lại khăn tắm, hầu kết anh lên xuống, nhìn cô nói: “Lại giãy nữa thì té xuống bây giờ.”
Thân thể cô cứng đờ, không dám động nữa.
Một bàn tay Thẩm Ám giữ cô trong ngực, anh rất kiên nhẫn sấy tóc cho cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT