Lúc này Thẩm Ám mới bằng lòng đi.
Đến buổi chiều, trời âm u gió cực kì lớn, vài ba người trên đường đi vội vàng, xe rõ ràng ít hơn, mấy xe quà vặt ở xa xa đã lục tục thu dọn đồ đạc, trên đường phố trông có chút tiêu điều.
Tay Vân Yên lành lạnh, cô đến chạm vào tay Thẩm Ám cảm nhận được ngay một nguồn ấm áp. Vì thế ôm ý đồ muốn trêu chọc anh, cô mạnh mẽ cầm lấy tay anh, sau đó cười khanh khách chờ phản ứng của Thẩm Ám.
Thẩm Ám dừng lại, cúi đầu nhìn nhìn cô, tay còn lại định cởi khăn quàng cổ ra.
Lúc này cô lơ đãng nhìn thấy một tiệm cắt tóc khác, không cho anh thời gian suy nghĩ, dắt anh đi qua. Mở miệng ra run lập cập, nhưng miệng còn không quên lẩm bẩm: “Lần này có gan cáu kỉnh thì về nhà đánh anh.”
Đẩy cửa ra hơi nóng phả vào mặt, chủ tiệm cắt tóc là một ông lão đã lớn tuổi rồi, mặt tiền cửa tiệm này so với tiệm kia còn đơn sơ hơn. Vân Yên sợ Thẩm Ám lại không đồng ý nên vừa vào đã lập tức ấn anh ngồi xuống trước gương. cô tiến lên cởi áo khoác của anh ôm vào trong ngực.
Ông chủ cười ha hả buộc khăn phủ cho Thẩm Ám: “Muốn cắt kiểu gì đây?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play