Sao lại thế này? Chẳng lẽ đêm qua thật ra là do cô nằm mơ sao?
Cô ngáp một cái, thân thể vừa nhúc nhích, lại phát hiện mình đang bị chặn bởi một bàn tay. Cô cầm lấy bàn tay thì thấy bên trên có một hàng dấu răng mờ nhạt.
Vân Yên không hiểu ra sao nhìn chăm chú dấu răng kia. Nếu không phải nằm mơ thì đêm qua đáng lẽ ra cô phải ngủ trên sofa chứ, sao bây giờ lại tỉnh dậy ở trên giường.
Chẳng lẽ...
Cả khuôn mặt cô trắng bệch, chẳng lẽ cô bị mộng du sao?
Vì thế Thẩm Ám vừa mở mắt ra đã nhìn thấy khuôn mặt lã chã sắp khóc của Vân Yên.
Nhìn thấy anh tỉnh, cô căng thẳng gần c.h.ế.t mà ghé lại gần hỏi anh: “Thẩm Ám, có phải đêm qua tôi bị mộng du không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT