Thẩm Ám rên một tiếng, đầu mày anh nhíu lại.
Vân Yên lần đầu tiên nghe thấy anh phát ra âm thanh, cô vừa thút thít vừa ngạc nhiên ngẩng đầu lên nhìn.
Thẩm Ám lấy một tay đặt ở sau eo của cô còn một tay đặt ở trên gáy cô, không trốn tránh để mặc cho cô đánh giá mình.
Cô lau nước mắt, mới dần dần ý thức được bọn họ đang ở trên đường cái, người qua đường ở bốn phía còn đang lén lút nhìn bọn họ, mờ mịt đánh giá. Vì thế cô ngại khi phải khóc tiếp, tránh khỏi vòng tay của Thấm Ám, xoay người bỏ đi.
Đi được hai bước thì cô dừng lại, một bàn tay đưa ra phía sau xoay xoay vặn vặn nói: “Lại đây.”
Thẩm Ám cắn môi dưới rồi cầm lấy bàn ta cô đưa qua.
Dọc theo đường đi, Vân Yên giống như đang giận lẫy, không thèm nói câu nào với Thẩm Ám. Đợi trở về nhà trọ cô mới nhẹ buông tay, triệt để mặc kệ anh.
Lúc cô đối tốt với mình thì trong lòng Thẩm Ám luôn có phòng bị. Lúc này cô không để ý tới thì ngược lại, anh bỗng dưng bắt đầu thấy không quen. Tầm mắt anh luôn như có như không bám lấy bóng dáng của cô.
Vân Yên ngồi bẹp ở trên sàn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play