Xe dừng lại, Vân Yên là người đầu tiên lao khỏi xe, chen vào đám đông. Không biết là ai hô lên tên cô, trong nháy mắt mấy chục cái camera điện thoại đều nhắm ngay cô, đèn flash lạnh như băng cứ vang lên tách tách.
Vân Yên bị chen tới ngã trái ngã phải, đứng cũng đứng không vững. Bên tai chỉ có tiếng động ồn ào nhưng cô giống như là không cảm thấy gì, ánh mắt lướt qua đám người nhìn mặt sông, sắc mặt tái nhợt đến dọa người.
Đột nhiên cô bị một lực kéo giật ra ngoài, đ.â.m vào trong một lồng n.g.ự.c ấm áp.
Quần áo che khuất mặt cô nhưng cô lại ngửi được mùi hương quen thuộc. Đầu óc ngẩn ra, cô còn hoài nghi là bản thân đang nằm mơ, bị động mà đi tới phía trước.
Thẩm Ám mở cửa xe ra, để Vân Yên ngồi vào xe, sau đó cũng leo lên ngồi.
Ánh mắt cô trống rỗng, trên mặt còn có nước mắt, giống như còn chưa bình tĩnh lại sau khi cảm xúc bị thay đổi kịch liệt, chỉ biết trừng mắt nhìn anh.
Thẩm Ám hôn nhẹ lên trán cô, sau đó kéo lấy tay cô đặt lên trái tim mình. Anh trấn an nói: "Anh không sao, còn ở đây mà. Đừng sợ……” Sau đó thở dài, ôm cô vào trong lòng mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT