Trương Thị ôm lấy Tiêu Hằng, giọng run run:
Được rồi, ngoan nào, đừng khóc nữa. Tên của con rất hay. Vậy tổ phụ, tổ mẫu của con hiện nay vẫn khỏe mạnh chứ?
Tiêu Hằng ngả đầu suy nghĩ, rồi chậm rãi đáp:
Tổ phụ mẫu vẫn mạnh khỏe, chỉ là đôi khi cháu nghe tổ mẫu khóc vào ban đêm, cứ tự trách mình đã làm mất một người thân, nhưng cháu nghe không rõ lắm…
Nghe đến đây, nước mắt Trương Thị không cầm được, nức nở bật khóc. Nỗi niềm bao năm mất tích, phụ mẫu chẳng thể đoàn viên, trong lòng bà đau đớn khôn nguôi. Ngô Kha và Trần Yến Linh cũng không kìm nổi mà rơi lệ theo.
Đúng lúc đó, ngoài cửa vang lên tiếng cười nói vui vẻ – tướng quân Ngô và Ngô Tinh Thần đã trở về phủ sau khi hoàn thành chuyện cầu thân. Trông thấy thê tử mình ôm một đứa trẻ mà nước mắt giàn giụa, tướng quân Ngô vội vàng tiến lên hỏi:
Thúy Nhi, nàng làm sao vậy? Có chuyện gì buồn lòng sao? Đứa trẻ này là ai?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play