Giang Lâm Lâm sửng sốt khi nghe Ngô Kha hỏi một câu đầy ẩn ý. Nàng tưởng rằng Ngô Kha đang tức giận, lo sợ sẽ mất đi một tri kỷ hiếm có như nàng. Nhưng Mạc Tử Hào… chính là người mà trái tim Giang Lâm Lâm vẫn luôn thầm thương trộm nhớ. Trong khoảnh khắc, nàng không biết phải đáp lời thế nào, lòng bàn tay bất giác siết chặt vạt áo, ánh mắt thoáng hiện vẻ lo lắng xen lẫn sợ hãi.
Ngô Kha tinh ý nhận ra sự bối rối của Giang Lâm Lâm, trong lòng thầm mỉm cười. Nàng sợ bằng hữu hiểu lầm nên khẽ cúi người, đưa ngón tay thon dài chọc nhẹ vào đôi má ửng hồng của Giang Lâm Lâm, giọng nói trầm ấm:
Lâm Lâm tỷ, có gì mà phải lo sợ vậy? Nói cho muội nghe đi! Muội cũng sẽ nói cho tỷ một bí mật… rằng muội cũng có người trong lòng.
Lời vừa dứt, Giang Lâm Lâm giật mình kinh hãi, trái tim nhói lên. Không lẽ người trong lòng Ngô Kha cũng là… Mạc Tử Hào? Nếu vậy thì ta phải làm sao đây? Nỗi hoang mang dâng trào, suýt nữa nàng đã lỡ lời nói ra tình cảm thầm kín của mình.
Thấy Giang Lâm Lâm càng bối rối, Ngô Kha chỉ khẽ lắc đầu, mỉm cười trấn an:
Lâm Lâm tỷ của muội sao lại đáng yêu đến vậy? Muội quý tỷ như tỷ tỷ ruột thịt, yêu thương còn chưa hết. Người trong lòng muội… không ở nơi này. Sau này gặp lại, muội sẽ nói cho tỷ biết. Muội chỉ xem Mạc Tử Hào như huynh trưởng, không hơn không kém.
Nghe những lời ấy, Giang Lâm Lâm ngây người hồi lâu, không thốt nên lời. Nàng chợt hiểu ra mọi chuyện, hóa ra bản thân đã tự đa nghi, hiểu lầm Ngô Kha. Thì ra Ngô Kha sớm nhìn thấu lòng nàng, nhưng vẫn bao dung dịu dàng. Trong lòng nàng trào dâng một cảm xúc khó tả, vừa xấu hổ vừa ấm áp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT