Mang theo một chiếc giỏ trúc và một thùng gỗ trống, Ngô Kha thong thả bước tới y quán Bảo An Đường. Bên ngoài, thấy một thiếu niên chừng bảy tám tuổi đang quét dọn sân, dáng người gầy nhỏ nhưng ánh mắt sáng trong ngây thơ, thần sắc có phần hoạt bát hơn trước rất nhiều. Ngô Kha liếc nhìn, nhận ra ngay đó chính là tiểu Lâm Phong, hài tử nàng từng cứu sống.
Vừa trông thấy Ngô Kha, tiểu Lâm Phong mừng rỡ, đặt chổi xuống chạy lại, đôi mắt lấp lánh hân hoan:
Tỷ Kha nhi, tỷ đã đến rồi! Phong Nhi nhớ tỷ lắm. Sao mãi hôm nay tỷ mới tới thăm?
Lần trước Ngô Kha rời khỏi, tiểu Lâm Phong cũng đã tỉnh lại. Những ngày sau đó, sức khỏe ngày một khá hơn nhờ sự chăm sóc tận tình của Đường đại phu. Trong lòng tiểu Lâm Phong, Ngô Kha không chỉ là ân nhân cứu mạng, mà còn là thân nhân gần gũi thứ hai trên đời sau nương hắn. Tất cả ân nghĩa và dạy bảo, Phong Nhi đều ghi tạc trong lòng, quyết sẽ không phụ kỳ vọng của tỷ.
Ngay lúc đó, Đỗ thị cũng từ trong nhà thuốc bước ra, trên mặt lộ vẻ vui mừng:
Kha nhi, con tới rồi à! Hôm nay Đường đại phu có việc phải ra ngoài chẩn bệnh, chưa về. Mau vào trong uống chén trà cho ấm bụng.
Ngô Kha mỉm cười, kính cẩn đáp:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play