Ngô Kha cẩn thận quan sát, nhận ra chưởng quầy Trần là người buôn bán hào sảng, không giống kiểu người thấy sang bắt quàng làm họ. Ở thời hiện đại, người giàu còn nhiều kẻ khinh người, huống hồ lại là thời cổ đại này.
Hôm nay, Ngô Kha cố tình dẫn dụ Vũ Thảo trả giá cao để mua bộ y phục, sáu mươi văn bạc thành tám lượng bạc. Vừa nghĩ tới thôi, nàng đã thấy hả dạ trong lòng.
Vũ Thảo lúc đầu chưa để ý, chỉ nghĩ Ngô Kha sẽ còn trả thêm giá, ai ngờ đối phương đột ngột bỏ cuộc. Tới lúc phản ứng lại, nàng đã tự tay nộp ra tám lượng bạc cho chưởng quầy Trần, sắc mặt vừa xanh vừa trắng, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, cầm y phục mà rời khỏi cửa tiệm cùng nhóm a hoàn, nha đầu của mình.
Ra khỏi cửa tiệm, cơn tức giận bùng lên, Vũ Thảo trút hết lên đầu Vương Tú – kẻ xúi giục nàng ban đầu. Không nể nang, Vũ Thảo tát Vương Tú một cái nảy lửa, giận dữ mắng:
Tất cả là tại ngươi! Đồ tiện nhân! Nếu không phải do ngươi xúi ta, ta đâu có bị con tiện nhân họ Ngô đó lừa gạt, mất cả mặt ở nơi đông người! Từ nay cút xa ta một chút, ta không muốn nhìn thấy ngươi nữa!
Vương Tú bị đánh đau điếng, mặt đỏ bừng, chỉ dám cúi đầu, không dám hé răng. Vốn dĩ, nàng ta muốn lợi dụng Vũ Thảo để làm cho Ngô Kha bẽ mặt trước đông người, ai ngờ lại bị phản tác dụng, còn bị sỉ nhục thêm một lần nữa.
Nguyên nhân, cũng bởi Vương Tú nói với Vũ Thảo rằng Ngô Kha là kẻ nghèo nhất làng Trường Lăng, trên người toàn vá chằng vá đụp, chắc chắn không có bạc. Hơn nữa, Vũ Thảo cũng thầm ái mộ Lý Mục Sâm, lại nghe Vương Tú xúi giục rằng Ngô Nguyệt là kẻ quyến rũ nam nhân, trong lòng lại càng không cam tâm. Kết cục, Vũ Thảo trở thành công cụ cho Vương Tú trả thù riêng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT