Sở Vô Ung cũng không phải là một người thích âm thầm rối rắm, đối với những sự vật khiến mình xuất hiện dị thường, Sở Vô Ung sẽ trước tiên thử nghiệm xem mức độ nguy hiểm của nó đối với mình.
Nếu cảm thấy sự vật kia sẽ trở nên không nằm trong phạm vi khống chế của mình, liền trực tiếp gạt bỏ đi nhân tố không ổn định đó.
Mà hiện tại, Cố Khanh Trần trước mặt hắn, chính là nhân tố khiến hắn cảm thấy có chút không ổn định.
Đôi mắt Sở Vô Ung trở nên có chút hơi u ám, khi hắn đến gần bóng dáng gầy yếu thon dài đứng cách mình không xa kia, nhất thời liền ngửi thấy được một mùi hương hoa mai lạnh nhạt như có như không truyền đến từ trên người người đó.
Mùi hương lạnh nhạt đó liền giống như những tơ tình triền miên, từng sợi từng sợi thấm vào từ cánh mũi hắn, quanh quẩn trong tâm tỳ hắn, triền miên không dứt.
Lần trước khi được Lê Lạc mang về, tốc độ bay của pháp khí mà họ ngồi quá nhanh, tất cả những thứ phả vào mặt đều là hơi thở của gió. Mà sau khi hạ pháp khí, hắn lại cùng Lê Lạc vẫn duy trì một khoảng cách không dài không ngắn, Sở Vô Ung căn bản là không ngửi thấy mùi hương này.
Nhưng bây giờ đến gần bên cạnh Lê Lạc, cảm giác lại là rõ ràng như vậy. Nhưng loại cảm giác này, hắn cũng không chán ghét, ngược lại không biết vì sao từ sâu trong lòng lại nảy sinh ra một ý nghĩ muốn thân cận với người trước mắt này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play