“Ngươi muốn nói cái gì?” Giọng nói của Sở Vô Ung lúc này cũng băng giá đến đáng sợ, không mang một chút hơi ấm nào, cứ như thể cuộn theo cả băng tuyết xứ Bắc, ập thẳng vào mặt. “Chẳng lẽ ngươi muốn nói, thực ra ngươi chính là sư tôn của ta – Cố Khanh Trần?”
Những lời Lê Lạc định nói nhất thời bị câu nói của Sở Vô Ung chặn lại.
Sở Vô Ung lạnh lùng cười, “Chẳng lẽ ngươi thật sự muốn nói như vậy với ta? Vân Thiên Hằng, chẳng lẽ ngươi quên, lúc đó là ai đã hại người, khiến người không thể không chọn tự bạo Nguyên Anh?”
Lê Lạc quả thật hết đường chối cãi, dù sao cơ thể hiện tại của hắn, chẳng phải chính là kẻ chủ mưu năm xưa hại chính mình chết thảm hay sao?
Tiểu Thất, ngươi ra đây cho ta, cái nồi này ta không muốn gánh đâu đồ khốn QAQ!!!
Lê Lạc khóc không ra nước mắt, trong lòng cuồng trát tiểu nhân Tiểu Thất. Mà Tiểu Thất dường như biết Sở Vô Ung bên ngoài đang nổi giận, ngay cả một tiếng cũng không dám hừ, càng đừng nói đến chuyện đáp lại Lê Lạc.
“Vân Thiên Hằng, ngươi giả vờ làm một hạ phó ti tiện, lại cố ý giả mạo tư thái gần giống sư tôn ta như vậy, rốt cuộc mục đích của ngươi là gì?” Mặc dù Sở Vô Ung rất muốn giết chết người trước mặt ngay lập tức, nhưng lý trí trong lòng đã ngăn lại ý tưởng đó. Muốn giết hắn, ít nhất cũng phải hỏi cho rõ, vì sao Vân Thiên Hằng lại hiểu rõ về Cố Khanh Trần đến thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play