Đệ tử được phân phối ngẫu nhiên đối chiến với Sở Vô Ung, là một đệ tử ngoại môn trẻ tuổi vừa Trúc Cơ không lâu. Vì vậy, Sở Vô Ung chỉ dùng vài phút, đã giành được chiến thắng.
Mặc dù Sở Vô Ung chiến thắng vô cùng hoàn hảo, nhưng biểu cảm của hắn không hề có bất kỳ thay đổi nào, căn bản không nhìn ra chút vui sướng nào của người chiến thắng. Chỉ là đôi mắt đen thâm thúy kia không dấu vết quét nhìn về phía Lê Lạc đang ngồi ngay ngắn cách đó không xa, với vẻ mặt lạnh nhạt nhìn về phía này, sau đó mới từ từ đi xuống đài thi đấu.
Thời gian một ngày cũng vô cùng có hạn, hơn nữa đệ tử dự thi rất đông. Có đôi khi gặp phải đối thủ ngang tài ngang sức, thời gian còn phải tiêu tốn nhiều hơn rất nhiều. Vì vậy, đến khi ánh hoàng hôn bao trùm cả bầu trời, vẻn vẹn chỉ có chưa đến một phần mười đệ tử tỉ thí xong.
Bất quá, thời gian của tu sĩ vốn dĩ vô cùng dài, chỉ là một ngày thời gian, cũng căn bản không tính là gì.
Hôm nay Lê Lạc cuối cùng cũng có thể trở về Lạc Hà Phong của mình. Mấy ngày nay ở tại chủ phong, vì ở cùng một sân với Triệu trưởng lão, buổi tối y ngủ cũng không ngon.
Hơn nữa, vì sợ lộ ra sơ hở gì, cho dù là trong phòng của mình, Lê Lạc cũng như trước phải duy trì vẻ cao lãnh của Cố Khanh Trần. Điều này quả thật khiến y cảm giác sống một ngày dài bằng một năm.
Hiện tại cuối cùng cũng có thể trở về địa bàn của mình, mặc dù trên mặt Lê Lạc không biểu hiện, nhưng trong lòng đã sớm thở ra một hơi thật lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT