Mấy vị lão nhân ở bệnh viện cùng Phùng thủ trưởng dùng bữa cơm, hàn huyên đôi câu rồi xin phép để ông nghỉ ngơi.
Viên Mãnh sáng sớm đưa con gái nhỏ đến rồi vội trở về quân khu tiếp tục theo dõi công tác thẩm vấn. Đường bí thư theo lời hứa với bố đứa bé, điều xe đưa nhóc con về quân khu.
Trong lòng ông thật sự vô cùng cảm kích người nhà họ Viên. Lúc thủ trưởng gặp chuyện, dù ông cố gắng trấn tĩnh nghĩ cách cứu viện, nhưng thực tâm mà nói, hy vọng sống sót mong manh lắm. Chính bác sĩ Viên đã dũng cảm xoay chuyển tình thế, cứu người từ cõi chết trở về.
Đường bí thư vừa hối hận vì không ngăn thủ trưởng ra ga tiễn người, lại vừa may mắn vì hôm đó người tiễn là người nhà họ Viên. Từ hôm qua đến giờ, ông đã khóc mấy trận ở cầu thang rồi. Là thư ký kiêm cảnh vệ, ngày ngày ở bên thủ trưởng, không ai mong ông khỏe mạnh hơn ông cả.
Tiễn bé con lên xe xong, Đường bí thư tươi cười nói: “Bác thay thủ trưởng cảm ơn cháu mang nhân sâm đến nhé. Về nhà cũng gửi lời cảm ơn đến bà nội cháu.”
Viên tiểu béo vui vẻ gật đầu: “Dạ, bà nội cháu cũng lo cho ông Phùng lắm đó ạ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play