Diệp lão thái nheo mắt, cảnh giác nhìn chằm chằm Phương lão gia. Nếu ông ta lại giở trò cũ, lôi người đi thẩm vấn vô lý, bà thề hôm nay sẽ không nương tay.
Phương lão gia cũng chẳng vừa, liếc xéo bà lão nhà quê trước mặt. Lần trước tuy không bị thương nặng, nhưng mất mặt quá chừng. Ông nghĩ bụng, dân thành phố có học thức còn nói lý được, chứ bà lão này chẳng coi ai ra gì.
Phương Mẫn Tuệ, cô của Phương Minh Châu, đẩy cháu gái ra, bước lên phía trước. Cô ta đứng cạnh cha mình, ánh mắt sắc lẻm như dao cau nhìn Diệp lão thái.
"Chính bà là người dám động tay động chân với cha tôi?"
Vừa nãy Minh Châu đã kể qua mọi chuyện, Phương Mẫn Tuệ, người đã gả vào nhà quyền quý bao năm, suốt ngày tiếp xúc với các bà lớn ở kinh thành, chưa từng thấy ai thô lỗ như bà lão này.
Diệp lão thái tuy thấp bé hơn, nhưng nghếch cằm lên cao ngạo: "Sao hả? Biết rồi còn cố hỏi? Chỉ có nhà các người được giở trò, dân đen chúng tôi không được phản kháng à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play