Diệp lão thái nhìn thấy ông nhà mình, trong lòng khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Bao nhiêu năm mưa gió bão bùng, tuy rằng ở nhà lão luôn nghe bà, nhưng bà biết, mọi việc lớn nhỏ bên ngoài đều do lão gánh vác.
Thấy cháu gái nhỏ đã nhào tới ôm ông làm nũng, Diệp lão thái đưa tay xoa xoa khóe mắt.
Giờ thì lão về rồi, trong nhà lại có người đáng tin cậy.
“Gia gia, gia gia ơi! Sao gia về trễ vậy? Tròn Tròn nhớ gia gia lắm đó!”
Viên lão đầu bế bổng cháu gái lên, cười tủm tỉm hỏi: “Ha ha, là lúc ăn thịt mới nhớ gia gia, hay là lúc ăn sô-cô-la mới nhớ gia gia hả?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT