Đơn vị hải quân Dĩnh Đông nằm trên một hòn đảo ngoài khơi, từ bến tàu đi thuyền mất chừng nửa tiếng là tới.
Sau khi lên đảo, bé Viên Viên vẫn chưa đã thèm đi thuyền, còn định bụng theo thuyền quay về bờ rồi lại đi một chuyến nữa, nhưng bị ba ba Viên Mãnh "máu lạnh vô tình" từ chối thẳng thừng.
Cô bé nhìn mấy chiếc thuyền nối đuôi nhau quay về đón đợt chiến sĩ khác, bèn giơ bàn tay nhỏ xíu lên, tiếc nuối gãi gãi giữa không trung.
"Hừ, đợi con lớn, nhất định không cho ba ba đi thuyền nữa!"
Đợt chiến sĩ đầu tiên lên đảo nhìn thấy một nhóc con mặc quân phục lục quân, đang ngồi xổm trên bãi cát, hai tay chống cằm nhìn ra biển khơi, bóng lưng cô đơn thấy thương.
Mọi người đi cùng chuyến với bé con, ai nấy đều thấy hơi áy náy. Trong lòng ít nhiều gì cũng có chút ý kiến với Viên đội. Đằng nào lát nữa thuyền cũng quay lại đón đợt khác, cho con bé chơi thêm chút có sao đâu. Sao phải cứng nhắc thế không biết? Tuổi thơ của con trẻ là những ký ức trân quý biết bao, lỡ đâu để lại bóng ma tâm lý thì sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play