Cô mở balo sắp xếp lại vật phẩm:
[Xẻng sơ cấp × 1, đá lớn × 2, gỗ × 3, đinh sắt × 2, bánh bao × 4, nước khoáng × 1, bánh trứng Bồ Đào Nha × 4, quả dại × 2, hạt giống rau chân vịt × 1, bản thiết kế bàn chế tạo sơ cấp, chai nước khoáng uống dở × 1, thẻ gợi ý × 1, cây non × 1, mầm dưa hấu × 1, nguyệt thạch × 2]
Balo có mười lăm ô, vừa khít. Ngoài ra còn có ghế gỗ, gối và túi xách mang từ ngoài đời. Không gian balo đã đầy, muốn mở rộng thì phải dùng đá không gian, nên cô chỉ có thể tiết kiệm, vật gì không chứa được sẽ để bên ngoài.
Hứa Chi lấy chai nước khoáng uống dở, nuốt cùng một chiếc bánh bao khô. Không ngờ bánh bao lại khá ngon, dẻo dai, càng nhai càng ngọt và rất no bụng.
Hiện tại thể lực của cô đã hồi đủ một trăm điểm, nghĩa là lại có thể đào vài lần vật tư. Để nâng cấp nơi trú ẩn vẫn cần rất nhiều nguyên liệu, mà hiện giờ cách chủ yếu là dùng cuốc đào. Cô nóng lòng muốn ra đào ngay, nhưng vẫn chưa đến giờ cho phép.
Rảnh rỗi, cô chỉ biết mở kênh trò chuyện xem những người khác tán gẫu, coi như một hình thức giải trí trong game.
[Đêm qua lạnh chết đi được, cái nhà rách nát này còn hở gió, suýt nữa tôi bị cảm.]
[Đừng nhắc nữa, ngủ dậy người tôi đau nhức hết cả, không có giường, chẳng lẽ sau này đều phải ngủ dưới đất?]
[Mọi người cũng thế thôi, may mắn duy nhất là ngủ dậy thể lực đầy lại, biết đâu hôm nay đào ra được một tấm chăn bông.]
[Tôi vừa đói vừa khát, trong phần thông tin nhân vật báo hai trạng thái bất lợi là đói và khát, mỗi giờ mất hai điểm thể lực, có ai tốt bụng cho chút nước với đồ ăn không?]
[Năm viên đá đổi nửa chai nước, ai đổi không?]
[Năm viên ít quá, ít nhất tám viên tôi mới đổi cho.]
[Nửa chai nước mà đòi tám viên? Một tảng đá to phân giải cũng chỉ được năm viên thôi nhé.]
[Tảng đá thì dễ đào, nhưng nước thì khác. Không đổi thì ôm đá mà chết khát đi, đã dính trạng thái bất lợi thì thể lực cứ giảm, đến lúc không còn sức thì khỏi đào vật tư luôn.]
Lời thì hơi khó nghe nhưng nói đúng. Muốn lấy được vật tư phải có thể lực, không để cơ thể rơi vào trạng thái bất lợi, mà khát nước sẽ khiến thể lực giảm liên tục, nên phải uống kịp thời.
Nhưng kênh trò chuyện bắt đầu cãi nhau.
[Không thể nói chuyện cho đàng hoàng à? Không đổi thì thôi, chứ ai khát chết chứ?]
Người bực mình là một cô gái tên Lục Kỳ.
Có người vào can: [Đừng cãi nữa, một bên muốn thì đổi, bên kia không thì thôi, cứ nói cho tử tế.]
[Mạt thế rồi còn tưởng mình là công chúa chắc, chẳng lẽ phải dỗ cô? Tôi nói câu nào không đàng hoàng?]