Chương 432
Nhìn thấy Lâu Phượng Cầm, lòng Lâm Thư Nguyệt lại nhói đau. Năm đó A Dương mất tích, bà đã như mất đi nửa linh hồn. Lâm Thư Nguyệt không dám tưởng tượng, nếu mình và Lâm Thư Tinh lần lượt qua đời, cú sốc đối với Lâu Phượng Cầm sẽ lớn đến mức nào. Cô nắm lấy bàn tay chai sần của Lâu Phượng Cầm, xót xa đến mức lại muốn khóc.
Nhưng ở đây có bao nhiêu người, cô không thể mất mặt như vậy.
Lâu Phượng Cầm cảm nhận được cảm xúc của cô con gái út, bà nhìn sang cô con gái lớn. Lâm Thư Tinh lắc đầu, tỏ ý mình cũng không biết. Lâu Phượng Cầm lập tức thu lại ánh mắt, vỗ vỗ tay cô.
Cô con gái út này của bà, từ nhỏ đã kiên cường, nhưng lại mau nước mắt, rất giàu tình cảm. Điều này có thể thấy từ lúc hai ba tuổi. Lâu Phượng Cầm đến giờ vẫn còn nhớ, năm A Nguyệt ba tuổi, lúc A Dương còn chưa ra đời, trong làng được mùa, tổ chức xem phim. Cụ thể là phim gì Lâu Phượng Cầm đã không nhớ rõ, chỉ mang máng là một bộ phim kháng chiến. Trong đó có một cảnh một trong những nhân vật chính hy sinh, không ai khóc. Chỉ có A Nguyệt nhà bà khóc bù lu bù loa.
Lâu Phượng Cầm dỗ mãi, cuối cùng là A Tinh lấy sợi dây buộc tóc màu đỏ mà mình cất giấu ra dỗ, cô mới vui lên.
Sau này Lâm Thư Nguyệt lớn dần, không còn hay khóc như hồi nhỏ. Chỉ thỉnh thoảng, Lâu Phượng Cầm vẫn thấy cô khóc, có khi là đọc tiểu thuyết mà khóc, có khi là xem phim mà khóc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play