Chương 349
Quay trở lại bàn, cô đọc lại bài đăng trên diễn đàn ấy từ đầu đến cuối một lần nữa. Sau lời cảm ơn của người bình luận kia cho câu trả lời của chủ thớt, một khoảng thời gian dài sau đó, cả hai đều không nói gì thêm.
Nhưng bài đăng không vì thế mà chìm xuống. Những người vào đẩy bài tiếp theo đa phần đều là những người có hoàn cảnh tương tự chủ thớt.
Trong đó, có một bình luận với số chữ đặc biệt dài. Lâm Thư Nguyệt nhấp một ngụm trà vẫn còn hơi nóng, chậm rãi đọc.
Chủ nhân của bình luận này tự kể về chuyện của mình. Cô ấy tên Châu Châu, năm nay 19 tuổi. Năm ngoái, khi cô ấy học lớp mười hai, trường có một giáo viên dạy Toán mới chuyển đến. Thầy mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen, tuy ngoại hình không quá nổi bật nhưng là sinh viên vừa mới ra trường, ăn nói duyên dáng, dạy học cũng rất nghiêm túc và có trách nhiệm.
Một hôm, cô ấy phải ở lại cuối cùng để trực nhật đổ rác, không ngờ một cơn mưa rào ập đến vừa nhanh vừa bất chợt. Cô ấy không mang ô nên bị kẹt lại ở dãy phòng học. Trời đã nhá nhem tối mà mưa vẫn không ngớt. Đúng lúc đó, thầy giáo dạy Toán xuất hiện. Thầy đưa ô của mình cho cô ấy, còn bản thân thì đội mưa chạy về ký túc xá giáo viên.
Khoảnh khắc ấy, Châu Châu cảm thấy như đã gặp được người hùng của đời mình. Thứ hai tuần sau đi học lại, cô ấy mang ô trả cho thầy. Thầy chỉ ôn tồn nói chuyện với cô ấy vài câu. Kể từ đó, cô ấy bất giác luôn dõi theo bóng hình người thầy ấy. Đôi khi, chỉ cần thấy thầy ôm giáo án đi ngang qua hành lang lớp mình, cô ấy cũng có thể vui vẻ suốt một buổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT