Chương 132
Những cánh đồng ngày xưa giờ đã biến thành các khu nhà ở, xa xa là những tòa cao ốc chọc trời, còn gần đó là hai con đường lớn đông đúc xe cộ qua lại.
Thấy con trai mình, ông cụ Trịnh không kìm được nước mắt. Trịnh Kiều cầm theo thùng nước lá bưởi, nước lá đào đã chuẩn bị từ trước, vội vàng chạy tới trước mặt cha.
Cô bé vừa khóc, vừa rưới từng gáo nước lên người Trịnh Trung Phúc để gột rửa "xui xẻo" của những năm tháng tù tội.
Nhìn cô con gái ngày nào còn nhỏ xíu, giờ đã trưởng thành, xinh đẹp dịu dàng, nét mặt lại giống vợ quá cố của mình như đúc, Trịnh Trung Phúc nghẹn ngào không nói nên lời. Anh nhớ lại người vợ chết thảm và những năm tháng xa cách, khiến con gái mình lớn lên không có cha bên cạnh.
Ông cụ Trịnh, được hai vợ chồng Trịnh Trung Lộc dìu, chậm rãi bước tới. Ông cụ đã già đi rất nhiều, Trịnh Trung Lộc và vợ cũng không còn dáng vẻ của mười năm trước. Và người mẹ luôn cằn nhằn bên cạnh Trịnh Trung Phúc nay đã không còn nữa.
Anh bất ngờ quỳ sụp xuống, tiếng khóc bật ra như một đứa trẻ. Ông cụ Trịnh ôm con trai vào lòng, cũng không kìm được nước mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT