Chương 119
Căn phòng khách nhỏ hẹp, tường đã bạc màu, chỉ chừng mười mét vuông, không sáng sủa. Trên tường treo vài tấm ảnh cũ. Bức lớn nhất là ảnh gia đình của Vương Quý Toàn.
Trong ảnh, Vương Quý Toàn và A Cầm khi còn trẻ tươi cười rạng rỡ. Trước mặt họ là một bé gái chừng bốn tuổi, trong tay A Cầm là một cậu bé mới hơn một tuổi.
Lâm Thư Nguyệt nhìn kỹ từng bức ảnh, nhưng không thấy tấm nào chụp hai đứa trẻ khi lớn. Cảm giác bất an lặng lẽ dâng lên trong lòng cô.
Thấy Lâm Thư Nguyệt nhìn chăm chú vào những bức ảnh, A Cầm khẽ ho hai tiếng, kéo một chiếc ghế tre ngồi xuống. Ánh mắt bà dịu dàng nhưng phảng phất nỗi đau khó giấu: "Đây là con gái và con trai tôi."
Ánh mắt bà dừng lại ở bức ảnh lớn, gương mặt thoáng nét bi thương.
Lâm Thư Nguyệt đoán được điều gì, quay sang nhìn bà, nhưng vẫn giữ im lặng. A Cầm lặng lẽ lau đi giọt nước mắt đã lăn dài trên má, giọng nói khàn khàn vang lên: "Mười năm trước, bọn trẻ đã mất rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT