“Mặc dù ta có thể cho các người mượn lương thực, nhưng nếu như các người vẫn luôn chịu Man tộc bóc lột, ta cũng không thể hợp tác với các người được nữa. Phải biết là, bộ lạc Khương tộc không chỉ có một bộ lạc Liên Sơn, đồ vật ta yêu cầu, bọn họ cũng có.”
“Quý nhân.” Sắc mặt của Y Mã bị tổn thương.
Ông ta không nghĩ tới việc đến giúp đỡ. lại nghe vị quý nhân này muốn từ bỏ ý định với bọn họ .
Phùng Trinh nói: “Y Mã, hẳn ông nên biết, mặc dù trong Khương tộc của các người, cũng không thể luôn có người vô tư trợ giúp các người. Ta thật sự nguyện ý trở thành bằng hữu của các người, nhưng ta không hy vọng các người trở thành cái động không đáy. Người làm của ta, nhóm người hợp tác với ta, bọn họ đều yêu cầu có lợi ích, mà tình huống hiện tại của các người, đã khiến ta nhìn không thấy được lợi ích. Lần này ta nguyện ý trợ giúp các người, đây là tình cảm cá nhân của ta. Chính là về sau, ta nghĩ có lẽ chúng ta không có cơ hội hợp tác nữa .”
Y Mã khổ sở cúi đầu, ông ta biết, quý nhân nói đúng. Hiện tại người Man tộc đã đưa ra những yêu cầu rất quá đáng, về sau bộ lạc bọn họ cũng không được an bình. Một lần rồi lại một lần càng thêm bóc lột tham lam, sẽ làm cho bộ lạc bọn họ mất đi khả năng sinh tồn.
“Xin lỗi Y Mã, ta không hy vọng ta đưa bạc các người lại đi nuôi bọn sài lang Man tộc. Ô ng hẳn là biết, hiện tại Đại Đường của chúng ta hiện tại cùng với Man tộc đang ở thế bất hòa, là kẻ thù không đội trời chung. Ta tuyệt đối sẽ không làm lợi cho bọn chúng.”
“Hơn nữa, trượng phu của ta là quân nhân Đại Đường, nếu chàng ấy biết ta đem bạc đưa cho người Man tộc, cũng sẽ trách tội ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play