Lúc này Phùng tú tài cũng từ trong phòng đi ra.
Hiện tại ông đã có thể ra khỏi giường, phải chống nạng, nhưng thật ra đi lại cũng rất ổn. Sau khi nhìn thấy Phùng Trinh, trên mặt ông lộ ra nụ cười thư thái: “Con đừng quá lo lắng cho chúng ta, bộ xương già này của chúng ta còn sợ cái gì nữa. Về phần Thụy nhi, thằng bé còn nhỏ, cũng dễ tìm chỗ giấu đi, không thể tìm thấy được.”
“Mặc kệ là gì, nhưng con không muốn cho mọi người phải chịu đựng việc này lần nữa.” Phùng Trinh nghĩ về lời hứa trước đây của Trương phu nhân, chuyện kinh doanh này cũng có thể mau chóng thực hiện, chờ kiếm được lời, liền đưa người Phùng gi đến Túc Châu, hoặc là sắp xếp đến một chỗ xa hơn, dù sao cũng không để bọn họ ở lại đây chịu khổ sở.
Cuối cùng, Phùng Lý thị cũng giết con gà mái kia.
Để đùi gà cho Tiêu Sơn và Phùng Trinh ăn. Tiêu Sơn nhanh chóng đưa đùi gà cho tiểu cữu tử cầm lấy mà gặm.
Tiểu cửu tữ Phùng Thụy ăn một miệng nhỏ đầy dầu mỡ, vui vẻ goi vài tiếng tỷ phu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play