Ngoài thành, đại quân man di đã giết đỏ mắt.
Đối với những đại trận hấp tấp bày ra, bọn chúng cũng hề sợ hãi.
“Giết, giết sạch lũ cừu hai chân này cho ta, lại đánh hạ thành Túc Châu. Tài phú cùng với nữ nhân của người phương nam đều thuộc về chúng ta.” Tả Dực Hiền Vương Kha Lực Tà lớn tiếng rống to, tràn đầy sát khí.
Âm thanh của ông ta rất nhanh bị thân binh bên cạnh truyền ra ngoài, càng thêm kích động người man di kêu to.
Một bên Trương Thừa Tông chống cự, một bên trong lòng hắn ta chìm xuống tận đáy cốc.
“Thiếu tướng quân, chúng ta mau chạy đi, bằng không chúng ta đi không được.” Chu Lệ ở bên cạnh khuyên nhủ. Toàn quân Túc Châu đều biết thiếu tướng quân rất được đại tướng quân sủng ái, nếu không bảo vệ tốt thiếu tướng quân, chẳng phải cô phụ sự tín nhiệm của đại tướng quân hay sao.
Thật đáng tiếc lúc này Trương Thừa Tông lại hoàn toàn không muốn rời đi. Là một thiếu tướng quân của quân Túc Châu, từ nhỏ hắn ta đã được phụ thân dạy dỗ, nhất định phải làm gương cho binh sĩ, mới có thể lấy được quân tâm. Hắn ta hiểu rõ, nếu như giờ khắc này rời đi, về sau bản thân hắn ta sẽ bị quân Túc Châu xem thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play