Khi nhân mã Túc Châu đuổi theo Lưu Mẫn Thục, Lưu Mẫn Thục mới choáng váng tỉnh lại, sau khi biết mình đã an toàn, nhất thời chửi ầm lên: “Tiện nhân hèn hạ vô sỉ, lại ám toán ta, thật là lòng dạ ác độc. Lưu Mẫn Quân, Phùng Trinh, ta và các ngươi chưa yên đâu.”
Ninh Phi Loan đang chuẩn bị đến nghe tình huống, đi ở cửa, nghe được tiếng mắng của nàng ta ở bên trong, nhất thời nhíu nhíu mày.
Nữ nhân này tốt xấu gì trên danh nghĩa cũng là tức phụ của bà ta, nhưng tính tình như vậy, thật sự là có chút gỗ mục không thể khắc.
Ninh Phi Loan tiến vào, hạ nhân nhao nhao hành lễ.
Tuy rằng thân phận của Ninh Phi Loan hiện giờ còn chưa chính thức tuyên bố, thế nhưng người khác đều không nói ra. Hơn nữa Thái tử giám quốc cũng thập phần tôn kính bà ta, điều này càng đặt địa vị của bà ta trong cung.
Ninh Phi Loan trầm mặt nhìn Lưu Mẫn Thục tóc tai bù xù trên giường, không thể hình dung tình trạng của Lưu Mẫn Thục, trong mắt hiện lên thần sắc ghét bỏ: “Được rồi, ồn ào ầm ĩ thành thể thống gì, ngươi ngược lại nói xem, hôm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao ngươi phải mang theo gia quyến phủ Hà Sáo Vương kia ra khỏi thành?”
Lưu Mẫn Thục đang tức giận, nhìn thấy Ninh Phi Loan trực tiếp đi vào trong phòng mình, còn có khẩu khí trách cứ nàng ta như thế, nhất thời trong lòng tràn đầy không phục.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT