“Diệu Diệu, vì sao có thể biến thành bộ dáng như bây giờ!” Phùng Trinh lắc đầu nói.
Nhìn biến hóa hiện giờ của Tiêu Diệu Diệu, nàng chỉ cảm thấy đáy lòng dâng lên một cỗ hàn ý. Con người lại có một sự thay đổi lớn như vậy, giống như một người khác.
“Các ngươi không có tư cách nói ta.” Tiêu Diệu Diệu đột nhiên lạnh lùng nói.
“Nói đi nói lại, các ngươi không phải cũng là ích kỷ tư lợi sao. Nếu thật sự là quan tâm ta, lúc trước vì sao phải để một mình ta ở lại Túc Châu. Rõ ràng đại ca có thể làm chỗ dựa cho ta, có như vậy thì người trong phủ cũng không dám khi dễ ta. Nhưng cũng bởi vì lúc trước ta không nghe lời các ngươi, các ngươi liền rời đi. Chỉ vì điều này, các ngươi liền bỏ lại ta mặc kệ ta. Ta còn có thể tin tưởng các ngươi là thiệt tình đối đãi với ta sao?”
Nàng ta càng nói, trên mặt lộ ra vài phần thê lương: “Các ngươi căn bản không biết lúc trước ta chịu khổ như thế nào. Ta ở trong phủ, ngay cả một nha hoàn cũng có thể khi dễ ta. Một bà tử đều có thể nhục mạ sau lưng ta. Càng thiếu chút nữa bị nữ nhân Lưu Mẫn Thục hại đến không thể sinh con. Lúc đó, ngươi và đại ca ở đâu? Còn có đám người nhị ca tam ca, ta cho rằng bọn họ thật sự sửa sai, nguyện ý đối xử tốt với ta, nhưng bọn họ chỉ biết từ chỗ ta đạt được chỗ tốt, cho tới bây giờ đều mặc kệ ta. Ngay cả người thân cũng không đáng tin cậy, ta làm sao không thể tự dựa vào chính mình.”
Nghe được lời chỉ trích của Tiêu Diệu Diệu, trong lòng Phùng Trinh không có nửa điểm áy náy.
Lúc trước chuyện của Tiêu Diệu Diệu, nàng và Tiêu Sơn cũng tận tâm tận lực, tận tình tận nghĩa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play