Lúc trước người nhà vì tiền đồ của lão tam ở phòng thu chi, thế nhưng ngay cả Diệu Diệu cũng phải bán đi. Còn đến nhà nhạc phụ để náo loạn, chuyện này làm cho hắn rất lạnh lòng. Hắn tự cho rằng mấy năm nay, chuyện nên làm, cũng đều làm không ít. Hắn khi còn nhỏ đã rời nhà, tiến vào binh nghiệp, bao nhiêu lần vào sinh ra tử lấy được bạc, còn có quân điền trong nhà, đều cho trong nhà hết. Hiện tại hắn chỉ muốn cùng Trinh nhi sống cuộc sống yên ổn một chút, không muốn cùng người trong nhà lôi lôi kéo kéo nữa.
Lần này đến Túc Châu, là giúp Trương Định Nam làm chính sự, tự nhiên không thể để người nhà bị cuốn vào trong đó. Cho nên hắn căn bản không có ý định liên lạc với người nhà của mình.
Hiện tại đụng phải mẫu thân Tiêu Ngô thị, trong lòng hắn tuy rằng có chút kinh ngạc, nhưng cũng rất nhanh liền ổn định lại.
Hắn cũng tự nhận hiểu rõ tính tình của thân mẫu của mình. Cho dù mình không đi tìm, bọn họ cũng có thể tìm tới cửa.
Hắn nghiêm mặt nói: “Trong người con còn có quân vụ, không tiện về nhà.”
Tiêu Ngô thị nghiến răng nghiến lợi nói: “Vậy ngươi cả ngày chạy tới nơi này cái gì, còn không phải là vì nhà nhạc phụ của ngươi. Có thể thấy được trong lòng của đứa nghịch tử vô lương tâm ngươi cũng chỉ có người Phùng gia, ngược lại đem người thân chính thức như chúng ta bỏ lại phía sau.”
“Nương, nương biết chuyện của nhà nhạc phụ con sao?” Tiêu Sơn đột nhiên trừng mắt nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play