Sau khi cả nhà Lưu nhị gia ở trong nhà Cung Nam Tinh chuẩn bị cho bọn họ, liền bắt đầu đứng ngồi không yên.
Đám thủ vệ ở cửa lớn này ai nấy đều đằng đằng sát khí, làm cho mấy người bọn họ căn bản không dám sai sử. Hơn nữa những nha hoàn bà tử trong phủ này cũng không cần phải nói, thức ăn nấu khẩu vị quá nặng, đặc biệt là những thứ kia toàn là dê nướng nguyên con, làm cho người ta căn bản ăn không nổi. Chỉ ngửi thấy mùi đó, liền cảm thấy cả người không thoải mái.
Bởi vì những điều này, một gia đình ba người ăn không ngon, cũng không ngủ ngon.
Ba người ra đường, cũng không ai để ý tới bọn họ.
Lưu nhị phu nhân vốn sĩ diện, cũng không ai chịu thua. Cái này hoàn toàn không giống lúc ở kinh thành.
Vốn tưởng rằng sau khi tới nơi này, có thể mượn uy thế của Lưu Mẫn Quân. Cáo mượn oai hùm, dính qua phong quang, không nghĩ tới còn không tốt bằng thời điểm ở kinh thành. Lưu nhị phu nhân còn có thể chịu đựng được, nhưng Lưu Mẫn Lan là tiểu cô nương nũng nịu lại không chịu nổi.
Lúc trước vốn là muốn mượn cơ hội gả cho Trương Định Nam. Nhưng bây giờ Trương Định Nam cũng đã đến Túc Châu. Không nhìn thấy được lang quân như ý trong truyền thuyết, còn trải qua kham khổ thế này, Lưu Mẫn Lan lập tức không muốn làm nữa, sau khi đi một vòng ở bên ngoài trở về, liền lôi kéo Lưu nhị phu nhân khóc: “Con mặc kệ, con không muốn ở nơi này đợi nữa, hoặc là trở về kinh thành, hoặc là đi Túc Châu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT