“Là ý gì, Chu tướng quân nói vậy cũng có thể đoán được. Lần đại chiến Man tộc này, trong lòng đại tướng quân đã đem tướng quân chúng ta coi như quân cờ lợi dụng, làm sao có thể so sánh với yêu thương đối với thiếu tướng quân. Nếu để cho đại tướng quân biết nhị công tử tài hoa như thế, đại tướng quân sẽ như thế nào?”
“Tự nhiên là muốn bồi dưỡng nhị công tử.” Chu Mãnh chần chờ nói.
Tiêu Sơn cười nói: “Chu tướng quân là nói những lời trong lòng?”
Chu Mãnh đột nhiên nhớ tới tin tức Hà Sáo bị tập kích truyền đến tay đại tướng quân, lại bị đè xuống. Còn có chuyện sau này trên chiến trường trì hoãn phát binh, lời này tự nhiên cũng là nói không tin.
Ông ta thở dài một tiếng: “Rốt cuộc là giữa phụ tử, cũng không đến mức là thù địch lẫn nhau.”
Tiêu Sơn chắp tay sau lưng, nhìn phương hướng Túc Châu: “Chu tướng quân lo lắng quá nhiều, nhị công tử chúng ta đối với đại tướng quân như thế nào thì ngươi cũng biết, binh nhung tương kiến tự nhiên là không dám nghĩ. Thứ tướng quân cầu, cũng bất quá là có thể an an ổn ổn ở Hà Sáo bảo vệ dân chúng một phương này mà thôi. Tiêu Sơn không cầu Chu tướng quân ở trước mặt đại tướng quân vì nhị công tử dốc sức, chỉ cầu ở giữa thiếu tướng quân và tướng quân chúng ta, kính xin Chu tướng quân có thể suy nghĩ hai lần, ngẫm lại ai mới là có lợi nhất đối với tương lai của Túc Châu. Trước đó, kính xin Chu tướng quân không nên rơi vào tình cảnh nước sôi lửa bỏng.”
Những lời này, thẳng thắn đến Chu Mãnh nói á khẩu không nói nên lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT