Cho nên sau khi Phùng Trinh ăn cơm tối xong, liền ở trong sân không ngừng đi lại, hy vọng thời điểm sinh có thể thuận lợi một chút.
Nghe được Tiêu Sơn trở về, nàng vội vàng bảo Tô Tinh đi chuẩn bị canh giải rượu.
Lúc đi tới cửa, quả nhiên ngửi thấy một mùi rượu.
Tiêu Sơn nhìn thấy thê tử của mình bụng to, lập tức cười hì hì lại qua bụng ôm thê tử: “Trinh nhi, sao còn chưa nghỉ ngơi a.”
Phùng Trinh vẻ mặt ghét bỏ cau mũi: “Đã là khi nào, còn một thân mùi rượu. Sau này không cho chàng uống rượu nữa.”
Tiêu Sơn thấy nàng nhíu mày, lập tức khẩn trương: “Đây không phải là nhiệm vụ do tướng quân dặn dò sao, Chu tướng quân kia so với ta còn có thể uống được hơn, nếu không phải ta cùng Thiết Ngưu ca lên, lúc này ta đều phải uống nằm sấp xuống đó. Thiết Ngưu ca vẫn rất chiếu cố chúng ta, biết nàng hiện tại không tiện, cũng không cho ta uống nhiều, chính hắn hiện tại đã được khiêng trở về.”
Thấy hắn một bộ vui sướng khi người gặp họa, Phùng Trinh che miệng cười: “Chàng như vậy là không phúc hậu, về sau Quế Hoa tẩu tử nhất định sẽ tìm chàng gây phiền toái.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play