Trịnh lão bá nghe lời khuyên của Dung Dữ, việc buôn bán ngày càng phát đạt, ông đối xử với Hứa thị và Dung Dữ cũng tốt hơn nhiều. Có đôi khi Hứa thị và Dung Dữ cảm thấy ngượng, nhưng Trịnh lão bá nhất quyết phải biếu cho bằng được.
“Các ngươi nghĩ cách, bây giờ ta mỗi ngày có thể kiếm thêm năm, tám chục văn. Đây đều là nhờ vào cách của Dung ca nhi, chút đồ này thì có gì mà khách sáo.”
“Trịnh gia gia, đâu phải là cách của con, đều là do chính người nghĩ ra mà.”
Trịnh lão bá cười ha hả xua tay nói: “Mặc kệ là thế nào, ân tình này ta nhớ trên đầu ngươi. Các ngươi đừng khách sáo với ta nữa.”
“Hai nhà chúng ta ở trên bến tàu này, ngay từ đầu đã hòa thuận, nếu các ngươi bằng lòng, sau này chúng ta cứ coi như người thân vậy.”
Dung gia không có họ hàng thân thích, Trịnh lão bá đã nói như vậy, Hứa thị đương nhiên rất vui lòng, cười ha hả nói: “Điều này tự nhiên là tốt quá rồi.”
Trịnh lão bá cười nói: “Vậy sau này cũng không được khách sáo như thế nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play