Ngửi thấy mùi thơm, ăn càng thơm, mấy vị lão gia tử cùng mấy trăm năm chưa từng ăn cơm ngấu nghiến như vậy, còn chưa ăn mấy miếng, lại tới một người cướp thức ăn, là Tần Ẩn.
"Ăn cơm sao không gọi tôi?"
Tần Ẩn có chút oán giận nhìn thoáng qua Lam Cận, có một chút tổn thương, chợt vội vàng cầm đũa lên, liều mạng gắp thức ăn vào trong chén mình, sợ trong chốc lát đã bị các lão gia tử cướp sạch.
"Cái này cũng quá ngon đi! Siêu cấp vô địch mỹ vị a! " Biểu tình của Lệ lão gia tử khoa trương nhất, ăn một miếng sẽ tán thưởng một tiếng.
"Này này, đừng cướp a, để lại cho tôi chút thịt gà!"
Đũa của các lão gia tử đều đánh nhau trong nồi, Lam Cận không nhịn được cười, nghĩ vẫn là thịt gà làm ít, lần sau làm thêm một chút.
Tần Ẩn không đi tranh, cảm thấy mỹ mãn ăn thức ăn trong bát mình, anh phát hiện cơm hôm nay cũng đặc biệt mỹ vị, ăn ngon không dừng lại được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play