Có một vị công tử đẹp trai đi theo phụ họa nói: "Tôi nghe nói Lam gia đại tiểu thư hình như là Aurora cùng LJ sáng tác ra thần khúc dương cầm a?
Chỉ dựa vào thiên tài sáng tác như Lam đại tiểu thư, không chừng cũng tinh thông thư pháp, bằng không cũng sẽ không nói ra những lời kia, tôi xem mọi người chúng ta sao không tin tưởng Lam đại tiểu thư một lần? ”
Nghe vậy, Lam Kiều Kiều lại thiếu chút nữa cười ra tiếng, giống như Lam Cận viết như chữ gà bới, xiêu xiêu vẹo vẹo vẹo, vô cùng xấu xí, nói cô còn tinh thông thư pháp? Quả thực cười chết người rồi.
Lam Kiều Kiều hiện tại rất hy vọng Lam Cận có thể xấu mặt, nhưng lại lo lắng bởi vì cô mà liên lụy đến ả ta, nếu là một người làm không tốt, người Lam gia bọn họ có thể sẽ bị đuổi ra ngoài, như vậy sẽ quá mất mặt.
Cho nên, nội tâm của ả ta mười phần rối rắm.
Hơn nữa, cô ả còn muốn biểu diễn đàn tranh, ngàn vạn lần không thể để cho tiện nhân Lam Cận kia làm hỏng chuyện tốt của ả.
Cô ả vội vàng kéo ống tay áo Lam Yến Hào, nhỏ giọng khuyên nhủ: "Ba, ba nên mau khuyên nhủ chị đi, ngàn vạn lần không thể để cho chị ấy tiếp tục mất mặt, nếu không chúng ta có thể sẽ bị đuổi ra ngoài. ”
Nhưng mà, không đợi Lam Yến Hào mở miệng khuyên can, Lam Cận đã cất bước đi về phía Tần lão gia tử, Lam Yến Hào kinh hãi thất sắc, theo bản năng muốn kéo cô trở về lại bị Lam Cận tránh đi.
"Ngươi trở về cho ta, còn không ngại mất mặt sao?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT