Đi đi đi lại, Trương Thiên Hoa trong lòng vẫn bừng bừng lửa giận, không sao nguôi nổi.
Thật sự quá vô sỉ! Gì mà gọi là ăn cắp kỹ thuật?
Hừ, mấy người các người có kỹ thuật thì giấu kín như báu vật, đến khi người khác tự nghiên cứu cải tiến một chút lại bảo người ta ăn cắp?
Phi, không biết xấu hổ à!
“Lão Trương, bình tĩnh, bình tĩnh. Ông tức giận cũng vô ích thôi. Mấy người đó vốn đã vậy rồi, đâu phải ngày đầu anh mới biết. Giận làm gì chứ. 
Đen thì vẫn là đen, trắng thì vẫn là trắng. Kỹ thuật là của chúng ta, cho dù họ có cố tình đổi trắng thay đen, thì cũng chẳng thay đổi được gì. Nhớ là, quốc gia còn có thể lên tiếng đáp trả.”
“Tôi chỉ là quá tức! Những người đó thật sự không biết xấu hổ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play