“Con đừng vội đồng ý, phải suy nghĩ cho thật kỹ. Ý thầy vừa rồi là ít nhất con phải ở bên dự án kia ba năm, đó là ít nhất. Nếu trong quá trình dự án có biến động, có lẽ con sẽ phải ở đó lâu hơn nữa.” Năm năm, mười năm, đều có khả năng xảy ra.
Cho nên, nghiên cứu khoa học quý nhất chính là sự kiên trì. Dù là ai thì cuộc sống cũng không chỉ có một mình, trong đời luôn có người thân, có người yêu. Với điều kiện của Đường Khê, khi cân nhắc thì càng phải nghĩ nhiều hơn.
Đường Khê chưa có bạn trai, nên phương diện này không cần suy xét. Nhưng ý kiến của gia đình thì nhất định phải để tâm. Ví dụ, nếu là chuyện trong vài tháng thì dễ bàn bạc, nhưng bây giờ lại là mấy năm, thậm chí cả chục năm.
Hiện tại Đường Khê mới ngoài hai mươi, nếu thật sự phải ở dự án đó tám mười năm, đến khi rời đi cô cũng đã hơn ba mươi. Với con gái mà nói, độ tuổi này không còn thuận lợi, dù là yêu đương hay kết hôn đều sẽ khó khăn hơn.
Tuy điều kiện của Đường Khê không tệ, nhưng một người phụ nữ ba mươi tuổi, trong thời đại này, số còn độc thân không nhiều.
Không cần thầy phải nói quá rõ, trong lòng Đường Khê cũng hiểu, cũng nắm rõ ý của thầy. Nhưng điều đó không thể thay đổi quyết tâm của cô.
Được thầy đề cử tham gia dự án kia, chắc chắn đó là cơ hội cực kỳ quan trọng, là cơ hội khó có được trong cả đời. Nếu bỏ lỡ, cô biết mình nhất định sẽ hối hận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT