“Viện trưởng Trương, giáo sư Chu, hai người đừng trêu tôi nữa. Chuyện nghiên cứu phát minh thành công cũng đã qua mấy ngày rồi, hưng phấn ban đầu giờ cũng tan hết rồi.”
Đối mặt với sự trêu chọc của viện trưởng Trương và giáo sư Chu, Đường Khê bật cười.
“Hôm nay làm thí nghiệm thuận lợi như thế, chẳng phải là tôi tin tưởng hai người sao? Hai vị ra quân thì làm gì có chuyện đi sai đường được.”
Đường Khê vừa khen vừa đùa, lời nói khéo léo này càng khiến nụ cười trên gương mặt viện trưởng Trương và Chu Thanh Vân thêm rạng rỡ.
Ai lại không thích nghe lời khen chứ? Đó không phải là hư vinh, chỉ là bản tính con người thôi. Lời hay ý đẹp thì ai cũng thích nghe, cũng muốn nghe.
Hơn nữa, sau một thời gian dài tiếp xúc với Đường Khê, hai vị đều coi cô như hậu bối thân thiết. Nhìn cô từng bước đi đến hôm nay, họ hiểu rõ rằng thành tựu hiện tại không phải do may mắn, mà phần lớn đến từ chính nỗ lực của Đường Khê.
Vừa thông minh, lại vừa siêng năng, thường xuyên ở lì trong phòng thí nghiệm, người trẻ như vậy ai mà chẳng quý mến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT