Trong lúc mấy người đang nói chuyện, Vương Toàn lái xe đến.
Trước cửa quán cơm có một cái cầu thang, xe dừng phía dưới, mọi người phải bung dù mới đi được đến chỗ đó.
Trong tay Đường Khê không có dù, dù đang ở trong tay Hứa Tần. Cô vừa định quay đầu lấy, thì bất ngờ cảm giác bên cạnh Cố Thanh Hứa nhích lại gần, giữ một khoảng cách vừa phải, chiếc ô trong tay anh đã che trên đầu cô.
“Đi thôi.” Giọng nói khàn khàn, trầm thấp của Cố Thanh Hứa vang lên.
Nghe thấy giọng nói trầm tĩnh ấy, Đường Khê ngẩng mắt nhìn thoáng qua, liền thấy gương mặt bình thản của người đàn ông.
Sau đó lại liếc xuống chiếc ô trong tay Hứa Tần, Đường Khê nghĩ thầm: Cố Thanh Hứa một chiếc ô, Hứa Tần một chiếc ô, kiểu gì mình cũng phải nhờ vả người khác, vậy thì chẳng có lý do gì nhất định phải từ chối Cố Thanh Hứa để đi cùng Hứa Tần cả.
Nếu thật sự mở miệng từ chối, ngược lại còn làm không khí thêm lúng túng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT