Người sống sờ sờ sao có thể biến mất mà không để lại dấu vết chứ?
Tại Kiều gia, Hoàng tiên sinh ngồi ở thư phòng trên lầu hai, gương mặt âm trầm, quanh người tỏa ra áp lực thấp nặng nề. Bên cạnh, Kiều Thiếu Quân thì lộ rõ vẻ cảnh giác.
Hai người họ vừa từ nhà máy bên kia trở về. Từ lúc phát hiện ra có điều bất thường ở đó, tinh thần Kiều Thiếu Quân liền rối loạn, trong lòng thấp thỏm không yên.
Lúc này, Kiều Thiếu Quân mơ hồ cảm thấy Hoàng tiên sinh không hề đơn giản. Nhưng trước đây, hắn bị lợi nhuận đầu tư làm mờ mắt, nên đã bỏ qua những động tĩnh khác thường ở nhà xưởng.
Từ khi Hoàng tiên sinh đầu tư, hầu như mọi việc ở nhà máy đều do ông ta quản lý. Kiều Thiếu Quân chỉ lo phần xưởng cũ. Mãi đến hôm nay hắn mới chợt nhận ra có gì đó không ổn.
Nghĩ đến đây, Kiều Thiếu Quân len lén liếc sang Hoàng tiên sinh, há miệng mấy lần mà chẳng biết mở lời thế nào. Trong lòng xoắn xuýt hồi lâu, hắn mới cẩn thận dò hỏi:
“Hoàng tiên sinh, hôm nay tôi có qua nhà xưởng bên kia xem. Tôi thấy bên đó tu sửa với thiết kế có hơi… quá mức. Ngài ở nước ngoài lâu năm có lẽ không rõ, ở trong nước mấy xưởng sản xuất không cần cầu kỳ thế, làm đơn giản thôi là được. Không cần phải tiêu tốn nhiều tiền như vậy, tiền ấy nên để dành cho những nhu cầu tương lai…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT