“Ha ha ha, Lão Đường à, Khê Khê con bé này vẫn còn quá khiêm tốn. Cậu nhìn xem, mới bao nhiêu thời gian thôi mà đã học giỏi như vậy. 
Hồi trước chúng ta học tháo lắp súng còn chẳng nhanh nhạy bằng con bé đâu. Từ ba vòng nhảy thẳng lên tám vòng, ngay cả tân binh mới nhập ngũ cũng hiếm có người giỏi đến mức này.”
Thịnh Hưng Quốc cười sang sảng, vừa khen ngợi vừa đưa tay vỗ vai Đường Kinh Sinh. Nếu như ban đầu ông chỉ nghĩ muốn Đường Khê làm cháu dâu, thì đến lúc này, Thịnh Hưng Quốc đã thật sự muốn nhận Đường Khê làm cháu gái.
Có một cô cháu gái ưu tú như Đường Khê, đó chính là ước mơ của cả đám lão già bọn họ. Ai mà chẳng ghen tỵ với Đường Kinh Sinh khi có được một cháu gái vừa có tiền đồ, lại vừa thông minh, xuất sắc như thế.
Nghe bạn già khen ngợi, Đường Kinh Sinh không khỏi thầm đắc ý. Nhìn bộ dạng ngưỡng mộ của Thịnh Hưng Quốc, trong lòng ông sảng khoái vô cùng.
Đường Khê – nhân vật chính bị khen ngợi chỉ mỉm cười. Trong lòng cô lại âm thầm cảm thán: quả nhiên, mình vẫn còn sơ ý.
Cái kiểu “tuần tự tiến bộ” này có vẻ hơi nhanh quá rồi, đáng lẽ phải kiềm chế lại mới đúng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play