Nghe Đường Khê nói, nụ cười mang tính xã giao trên mặt Tỉnh Hạ rốt cuộc cũng cứng lại. Từ vẻ mặt của hắn có thể nhìn ra được một thoáng kinh ngạc – hắn thật sự không ngờ Đường Khê lại trực tiếp nói như vậy. 
Theo sự hiểu biết của Tỉnh Hạ về người Hoa Hạ, bọn họ thường thích nói chuyện vòng vo, uyển chuyển, chứ hiếm khi nào lại không nể mặt như thế này.
Điều này càng khiến Tỉnh Hạ cảm thấy, Đường Khê mà hắn thấy trước mặt và Đường Khê trong tư liệu mà thầy Kiều Bổn đưa cho hoàn toàn không giống nhau. 
Thời gian này hắn gặp Đường Khê cũng không nhiều, phần lớn sự hiểu biết về cô đều đến từ bản báo cáo của thầy. Lần này đột nhiên bị đâm thẳng như vậy, hắn không giật mình mới là lạ.
Ngay cả Johan ngồi bên cạnh cũng nhận ra hôm nay Đường Khê không giống như mọi khi. So với Tỉnh Hạ, Johan tiếp xúc với Đường Khê nhiều hơn một chút, nhưng mỗi lần gặp mặt cô đều mỉm cười dịu dàng, cho dù trước đó có bận rộn đến mức nào cũng chưa từng thất lễ.
Mà chính đương sự Đường Khê thì lại càng thẳng thắn. Thực ra cô hoàn toàn có thể làm như trước kia, tiếp tục khách khí cho qua, nhưng lần này lại chẳng muốn cho người ta cái bậc thang nào cả.
Dù là Kiều Bổn hay Tỉnh Hạ, một lần hai lần đến gần cô đều mang theo ý đồ bất chính. Đường Khê tự biết mình không phải Bồ Tát, không có cái năng lực phổ độ chúng sinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play