Ban đêm qua đi, Đường Dương suốt cả đêm không về nhà.
Sáng sớm tinh mơ, Đường Quốc Trung đã dậy. Hai ngày nay chuyện này khiến anh vừa mệt mỏi tinh thần vừa hao tổn sức lực.
Trước đó anh còn tưởng mọi rắc rối chỉ vì mình mà liên lụy đến Đường Khê, nhưng sau chuyện tối qua, dù có ngốc đến mấy cũng nhìn ra vấn đề này không đơn giản, phía sau hẳn là còn ẩn tình rất sâu.
Đêm qua anh gần như trằn trọc suốt, chẳng ngủ được mấy. Lúc này vừa sáng ra, quầng thâm dưới mắt đã rõ mồn một.
“Anh xem anh kìa, tối qua cứ trở mình hết sang bên này lại sang bên kia không ngủ được, nhìn quầng thâm dưới mắt anh xem, không biết còn tưởng nửa đêm đi ăn trộm đấy.”
Vương Thúy Bình nhìn bộ dạng thiếu sức sống của chồng, vừa trách vừa rót cho ông ly nước ấm, đưa sang:
“Uống chút nước ấm đi, cho tỉnh táo lại.”
“Anh ngủ sao nổi? Giờ anh chỉ thấy đầu nặng như đeo đá. Hơn nữa tối qua Đường Dương cũng không về, Khê Khê cũng thức gần nửa đêm, xảy ra chuyện thế này, anh mà ngủ được thì mới lạ.”
Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đã đến. Đường Quốc Trung vừa dứt lời đã nghe tiếng “thịch thịch thịch” gõ cửa vang lên.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT