Một lát sau, trên cây Bất Diệt Ngô Đồng, một cánh cửa mở toang, Dương Khai bị Hoàng Tứ Nương xách cổ, đá một cước ra ngoài:
"Ngươi đi đi!"
Dương Khai đứng vững, xoa mông, dở khóc dở cười:
"Tứ nương có gì từ từ nói, cần gì phải nổi giận như vậy."
"Với tên cường đạo như ngươi thì không có gì để nói, ngươi đi đi!"
Dương Khai oan ức nói:
"Sao lại là cường đạo chứ? Ta đã trả phí. . . à không, phí trọ rồi, cũng đã chào hỏi Tứ nương ngươi, chỉ là mượn bảo địa của người để tạm tu hành, cớ sao lại đuổi người đi?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT