Dương Khai suy nghĩ một chút, nhớ lại thiếu niên nâng kiếm vẫn luôn trốn sau lưng Phùng Thừa Tự. Thân hình thiếu niên và Phùng Thừa Tự không chênh lệch nhiều, khí chất tuy khác biệt, nhưng nếu dịch dung và không mở miệng nói chuyện, người không quen sẽ không thể phát hiện ra.
Huống chi, Phùng Thừa Tự tuy là Thiếu Thành Chủ, nhưng mãi gần đây mới đi xa trở về, cả Bạch Ngọc Thành không có nhiều người nhận ra hắn, người quen thuộc lại càng ít.
Ai mà ngờ được, trong ngày đại hôn của mình, tân lang quan lại để cho tùy tùng thân cận dịch dung đi rước dâu, còn bản thân thì lại giúp một nam tử khác đưa tân nương đi trốn.
"Phùng sư huynh tại sao lại làm vậy?"
Dương Khai nghi hoặc hỏi. Lần trước gặp mặt ở Báo Ân Tự, hai người có thể nói là không vui vẻ gì, cho nên khi Dương Khai đoán ra chuyện ba ngày gần đây có bàn tay của Phùng Thừa Tự, hắn thực sự không dám tin.
Phùng Thừa Tự không trả lời thẳng, mà hỏi ngược lại:
"Sư đệ có biết ta luân hồi đến thế giới này bao lâu rồi không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT