Trần Tu tức giận đùng đùng rời đi, Đào Lăng Uyển theo sát phía sau. Trước khi đi, nàng áy náy nhìn Dương Khai, Dương Khai bật cười xua tay, ý bảo nàng không cần để ý.
Liên tiếp hơn nửa tháng, Dư Hương Điệp không thấy bóng dáng.
Mãi đến gần hai mươi ngày sau, nàng mới có chút mệt mỏi hiện thân, tìm được Dương Khai rồi nói: "Mọi việc đã chuẩn bị xong, ba ngày sau, ngươi theo ta đến Luân Hồi Các!"
"Sư thúc vất vả rồi." Dương Khai cảm ơn. Hắn tuy mang danh cô gia của Âm Dương Thiên, nhưng dù sao cũng không phải người của Âm Dương Thiên. Luân Hồi Các đã là nơi luyện tâm của đệ tử Âm Dương Thiên, nhất định vô cùng cơ mật, không phải đệ tử bản môn không được vào.
Dư Hương Điệp đi lâu như vậy mới trở về, rõ ràng là đã vì hắn mà nỗ lực rất nhiều, mới được cao tầng tông môn đồng ý cho hắn vào Luân Hồi Các.
"Nhưng có một chuyện ta phải nói rõ với ngươi." Dư Hương Điệp sắc mặt ngưng trọng nhìn hắn: "Tuy cấp trên miễn cưỡng đồng ý cho ngươi vào Luân Hồi Các, nhưng cũng có điều kiện."
Dương Khai nói: "Sư thúc xin cứ nói!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play