Tại Vực Môn giáp ranh với Hỗn Loạn Tử Vực, hơn mười vị thượng phẩm Khai Thiên đã trấn thủ nơi này vô số năm như một, giám sát mọi động tĩnh bên trong.
Đúng như Dương Khai từng suy đoán, dư âm cuộc tranh đấu giữa Thái Dương Chước Chiếu và Thái Âm U Huỳnh quá mức khủng bố, thường xuyên lan sang cả đại vực lân cận. Một khi bị ảnh hưởng, toàn bộ đại vực đó sẽ hóa thành một phần của Hỗn Loạn Tử Vực.
Vì vậy, từ xưa đến nay, các động thiên phúc địa lớn đều sẽ chủ động tạo ra một đại vực trống không làm vùng đệm, phòng ngừa thương vong lan quá rộng vì cuộc chiến của hai vị kia.
Trước đó, cuộc chiến giữa Chước Chiếu và U Huỳnh đã mở rộng, lan đến một đại vực. May thay, đại vực đó đã sớm không còn một bóng người, cho nên tuy vô số thế giới Càn Khôn bị hủy diệt nhưng không gây ra thương vong nào.
Võ giả ở đại vực này sở dĩ phải di tản mấy chục năm trước cũng là vì nguyên nhân đó.
Lúc cự thần linh A Nhị từ Vực Môn lao ra, mười mấy người đều thấy nhưng không có ý định ngăn cản, mà thực tế là cũng không thể cản nổi. Dù có một vị bát phẩm Thái thượng đích thân trấn giữ nơi đây, cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của một cự thần linh.
Nhìn theo hướng cự thần linh rời đi, một nữ tử thất phẩm bỗng nhiên thở dài:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT