Những võ giả có thể di chuyển trong hư không, ít nhất cũng phải có tư cách thoát khỏi sự ràng buộc của Càn Khôn, tối thiểu cũng phải ở cấp độ đã ngưng tụ đạo ấn của mình.
Dương Khai đã phát hiện ra không ít võ giả như vậy.
Tình huống này rất đáng suy ngẫm. Bình thường, dù võ giả đã ngưng tụ đạo ấn của mình, cũng sẽ không tùy tiện di chuyển trong hư không, dù sao Hư Không Thú ở khắp mọi nơi, cách làm này rất nguy hiểm, không ai biết được lúc nào sẽ gặp tai bay vạ gió, chết oan.
Nhưng những người mà Dương Khai gặp dường như có lý do bất đắc dĩ nào đó, phải rời bỏ quê hương, đi đến nơi khác.
Điều này càng khiến hắn tò mò, nếu không phải sợ mất dấu Cự Thần Linh, chắc chắn hắn đã xuống tìm người hỏi chuyện.
Nửa ngày sau, Cự Thần Linh A Nhị đưa Dương Khai đến trước Vực Môn của đại vực này.
Trước Vực Môn, một hàng hơn mười người, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Vực Môn, ai nấy đều lộ vẻ như gặp phải đại địch, khí tức của mỗi người đều vô cùng hùng hậu, sâu thẳm như biển, một lão giả tóc bạc ở giữa còn hơn hẳn những người khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT